#Stats1 ul{margin:0;border:0;padding:0;height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -34px} #Stats1 li{margin:10px 0;border:0;padding:0 0 0 40px;list-style-type:none} #totalComments{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat} #totalCount{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -68px}

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2013

Ở VỚI MẸ -02-


Giờ điểm báo
18.4
Sáng ngồi mát-xa chân cho mẹ. Đê mê, mẹ  tường thuật chuyện báo đăng.
Sau đây là văn phong của mẹ mình :
- Báo hôm qua đăng có hai cô cậu thương nhau, đi mướn nhà trọ ở chung, vừa học vừa làm, cho đến Đại học. Anh này quần quật làm nuôi cô nọ. Cuối khóa, cô này đỗ trạng nguyên, à luật sư, bấy giờ đòi chia tay. Anh này thương quá, lại mất bao nhiêu công sức cho cô ấy ăn học suốt mấy năm trời, người yêu còn dọa sẽ báo công an nếu anh còn theo đuổi. Một hôm, thấy người yêu đi vào trạm công an, anh bèn mua một con dao đi vào theo tìm giết, cô gái sợ quá chui vào một quán ăn, anh này theo vào chém luôn, chết. Đọc chuyện này mẹ  nhớ ngày xưa, ngoài Bắc có một chuyện giống như vậy, ấy là chuyện cô Cúc. Lúc bấy giờ mẹ chỉ  mười một, mười hai tuổi nhưng nghe người lớn kể thì rất nhớ. Cô Cúc nuôi anh này tên Trường ăn học tử tế, đến khi làm quan huyện thì có bồ, bỏ rơi cô Cúc. Cô Cúc vẫn ra vào phục vụ việc nhà, vẫn yêu thương . Có lần cô Cúc còn thấy cả bồ huyện Trường đến nhà Trường, còn  xua đuổi cô Cúc. Một hôm ( lại một hôm), cô Cúc tìm cách vào được, nói chuyện phải trái không nghe thế là cô Cúc giết huyện Trường luôn. Không nhớ về sau cô Cúc có thắng kiện không  hay là, à cái anh Trường chết rồi còn đâu. Đấy, cứ nuôi người ta ăn học, lúc nó thành tài, không được đáp trả là tức, giết luôn. Nghĩ tức thật ấy chứ, nhưng giả có đứa nào nó không yêu mình thì thôi chứ tôi chả dám giết người. Ghê lắm.
- Chuyện báo viết hay chuyện phim ạ ?
- Chuyện có thật ấy chứ. Mà cũng lạ, con gái ở nhà trọ mấy năm trời mà bố mẹ không biết.
- Chắc nó không có bố mẹ.
- Có đấy, bố mẹ còn khóc thương.
- Con thấy bên Phật người ta gọi  như vậy là có nợ với nhau.
- Ừ nghỉ thôi, tôi đau bụng nãy giờ mà phải nhín vì thích bóp chân.
- Mấy lại phải kể  cho hết  hai câu chuyện .
- Ừ, hai câu chuyện tình (cười). Thôi, ( tay nắm cái khung inox, di chuyển ...vội...)
Cụ vừa lê khung về hướng toa-lét, mình bèn gõ Google tìm hiểu :" Giết người yêu", ra ngay các bạn ạ, sao trí nhớ Cụ tốt thế  nhỉ !

Không có nhận xét nào: