#Stats1 ul{margin:0;border:0;padding:0;height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -34px} #Stats1 li{margin:10px 0;border:0;padding:0 0 0 40px;list-style-type:none} #totalComments{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat} #totalCount{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -68px}

Thứ Sáu, 5 tháng 4, 2013

CHỚ GÌ TIM TÔI !

Chúa đó. Chúa lại bình thường ở trước mặt anh em, môn đệ, như không hề có cuộc tang thương nào. Tuần Thánh đã qua với bao biến động, phản bội, từ chối, yếu đuối mê mệt, với Chúa chỉ là chuyện nhỏ. Chúa đã quên hết. Chuyện lớn giờ đây là Chúa lại ở bên mạn thuyền, trìu mến xem bạn hữu sinh hoạt ra sao, và Chúa sốt ruột vì thấy họ thả lưới nhầm địa điểm. Cứ phải là có Chúa mới yên, mới được. Thế là Chúa cất tiếng chỉ đạo. Chỉ trong giây phút, cá đầy khoang, lưới nào chịu thấu với 158 loại cá khác nhau. Ngày mai nhân loại cũng sẽ như một mẻ lưới trong tay ngư phủ khi chúng ta tin vào quyền năng tuyệt đối của Thiên Chúa. Từ tạo thiên lập địa, từ phép lạ cụ thể đầu tiên hóa nước lã thành rượu ngon cho hai Họ mừng vui, Chúa vẫn luôn hào phóng ban cho nhân loại vô vàn ơn phúc, chỉ ai tin kính mới nhận ra. Hỏi rằng mây bay, gió thoảng, hoa xinh, bướm lượn, trời đất cứ xoay vần theo luật có đơn giản là thiên nhiên tự nhiên không ?
Khi nhận được một món quà , sao ta lại không thắc mắc về người tặng quà nhỉ. Đấy, con người vô ơn vô tình như thế, nhưng Chúa thì không. Chúa đâu ở trên cao mãi được bởi vì Chúa cứ vấn vương thương nhớ hoài các anh em bạn hữu. Cho nên, hôm nay Chúa phải hiện ra trên biển hồ Tibêrat. Biển hồ Ti-bê may mà có Chúa nên thật dễ thương, không như hồ Xuân Hương thúi. Hôm nay Chúa hiện ra, trời thấp  thật gần ...Các môn đệ được gặp lại Thầy yêu, niềm ủi an vô biên trong cơn rối loạn, buồn bã, lo âu, thất vọng. Và Chúa là Thiên Chúa, được thỏa lòng.
Tôi muốn tóm gọn lại ý suy tư này là Chúa Giêsu, hay Thiên Chúa của tôi vô cùng tình cảm.
Tới nỗi Chúa đã không hề xử sự theo lý trí.
Chúa chỉ biết yêu thương.
Tôi tin, vì yêu thương nhân loại, Chúa đã phải chiến đấu mãnh liệt nhất, là sao cho con tim đừng tan nát.
Đòn roi nhục mạ của quân dữ đã  tuôn máu Chúa ra trên đường tử nạn, nhưng chắc chắn tội lỗi nhân loại làm
Chúa đau đớn hơn, bởi vì Chúa yêu loài người một cách ....mù quáng.
Chỉ vỏn vẹn với hơn mươi người đàn ông quê mùa lao động, Chúa đã trút hết ruột gan để yêu thương trăng trối và sau khi sống lại đã vội hiện ra với họ.
Chớ gì tôi luôn biết cảm động với tình yêu Chúa trong đời tôi.
Chớ gì tôi không biết tới tính toán theo lý trí nữa..
Chớ gì con tim tôi luôn mềm yếu...
Lạy Chúa, xin ban cho con một quả tim bằng thịt.
HT

Không có nhận xét nào: