Một trong những người bạn của tôi
nói rằng lý ra các linh mục mới là những người có bổn phận cầu nguyện cho
giáo dân.
Một người khác dè bỉu, tôi cảm
thấy thất vọng với hàng linh mục lắm rồi, nói chi cầu nguyện. Thời nay giới đó
tệ quá lắm.
Một người nói về các linh mục như
để trả thù.
Một vị khác quyết liệt không bao
giờ cầu nguyện cho Ơn Gọi Linh Mục và không bao giờ cho con cái đi tu.
Mình đã nghe nhiều những ý tưởng
đại loại như trên và cảm thấy buồn lòng không đặng.
Còn nhiều.
Khi nghĩ về chủ đề Cầu cho các
linh mục, mình không khỏi xót xa khi chính trong giới linh mục có vị còn bất
cần, cho rằng có những thái độ hằn học với các linh mục như thế, đó là những
đầu óc hư hoại, vô ích rồi.
Ngày xưa còn bé, trong khoảng
thời gian dài, mình còn tệ hơn như các cha vừa nói đó, tức là mình đã đáng vất đi
từ ấy.
Nhưng đó là suy chưa sâu.
Suy cho cạn, mình vẫn cầu nguyện
cho các linh mục, tu sĩ. Các vị rất đáng được giáo dân cầu nguyện cho.
Các ngài đáng kính, đáng trọng và nhiều vị tỏ ra đáng mến.
Các ngài đáng kính, đáng trọng và nhiều vị tỏ ra đáng mến.
Thử hỏi, ngày nào đó, giữa một
cơn binh biến, không Thánh Lễ, không được rước Thánh Thể, thậm chí cần một bàn
tay có năng quyền xá giải , xức dầu hoặc ban phép lành cũng không. Không được
phép. Cấm cách hoàn toàn. Khi ấy sự thèm khát của ta lên đến độ nào ?
Vậy hãy cầu nguyện để Chúa
thương, lúc ta khát Chúa sẽ cho thỏa,
khi đói Chúa sẽ cho no. Hãy cầu nguyện để còn có linh mục bên ta.
Đời tư ông với Chúa.
Cũng vậy, đời tư ta với Chúa. Linh mục chỉ có một đường duy nhất là hướng dẫn ta về đàng lành chứ không đi ngược lại.
Tin năng quyền Chúa đặt nơi bàn tay linh mục là một sự khôn ngoan cả thể và là một đức tin xứng đáng.
Giống như bước lên xe ô tô với thái độ thản nhiên là nó sẽ chạy, leo lên thuyền và thản nhiên là thuyền nổi trên mặt nước. Khôn ngoan và tin tưởng ở đây tự nhiên như hơi thở. Mọi thái độ e dè, nghi kỵ, bất tín nhiệm đều gây bất lợi cho bản thân tín hữu, bởi sự dại dột không đáng có.
Đôi khi, giáo hữu tự dằn vặt chính mình mà thôi.
Linh mục, một ơn gọi không thường.
HT.
Cũng vậy, đời tư ta với Chúa. Linh mục chỉ có một đường duy nhất là hướng dẫn ta về đàng lành chứ không đi ngược lại.
Tin năng quyền Chúa đặt nơi bàn tay linh mục là một sự khôn ngoan cả thể và là một đức tin xứng đáng.
Giống như bước lên xe ô tô với thái độ thản nhiên là nó sẽ chạy, leo lên thuyền và thản nhiên là thuyền nổi trên mặt nước. Khôn ngoan và tin tưởng ở đây tự nhiên như hơi thở. Mọi thái độ e dè, nghi kỵ, bất tín nhiệm đều gây bất lợi cho bản thân tín hữu, bởi sự dại dột không đáng có.
Đôi khi, giáo hữu tự dằn vặt chính mình mà thôi.
Linh mục, một ơn gọi không thường.
HT.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét