#Stats1 ul{margin:0;border:0;padding:0;height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -34px} #Stats1 li{margin:10px 0;border:0;padding:0 0 0 40px;list-style-type:none} #totalComments{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat} #totalCount{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -68px}

Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

QUÊ XỆ RỒI!



Tớ chia sẻ với cậu một tâm sự rất thật, đó là tớ vừa bị một vố quê! Và cậu là người duy nhất để cho tớ rút ruột rút gan ra nói chuyện này, bởi vì chính cậu cũng là thằng bị quê trong vụ này. Người khác không biết chuyện, sẽ cho rằng tớ nhăng nhít hoặc ra vẻ bí nhiệm, nhưng tớ tin, cậu hiểu lòng tớ đơn thành. Cậu là "ngôi sao hiểu lòng tớ" cậu ạ.
Có gì là bí ẩn, nhiệm mầu đâu khi tớ vừa tỏ lòng xót thương cụ, thì phía cậu cũng cùng lúc ai oán thốt lên: Ôi, nghe cụ nói, em thấy mủi lòng quá. Đấy nhá, thế có phải là chực khóc không? Thế có phải là nức nở trong lòng rồi không ? Đàn ông con trai mà  mẫn cảm như cậu thế thì khổ lắm. Khổ thật chứ không đùa đâu, nhưng tớ thì hoàn toàn thông cảm với cậu, là bởi vì lúc ấy, chứng kiến cảnh cụ cúi đầu tạ lỗi con cháu, chỉ có cái đứa vô tình vô tính vô tinh nó mới dửng dưng, chứ hai chúng mình, vốn đã quen sụt sùi khi đặt bút viết nhạc thì thấy sao thương quá sức lẽ mình, cậu nhỉ! Cậu xem, xã hội thời nay, dù là ở phố xá phồn hoa đô hội như nơi chúng mình ở thế này hay ở nhà quê người quê thật thà như đếm, cái nghĩa, cái tình bị vứt ra bờ ruộng hết. Thế mà, gặp cảnh xót xa thương người già, cậu suýt khóc, tớ cũng mắt đỏ long lanh. Thế là đáng quý cậu ạ. Chị em mình cần phải bảo tồn đức tính dễ mủi lòng này. Tớ sẽ tìm cách biểu dương cậu, bằng cách nào chưa biết nhưng từ đây, cậu đã thành tri âm tri kỷ của tớ rồi đấy. Vì tớ thích ai có tâm hồn mong manh, dễ vỡ, dễ thấm, dễ rung. Ta không ngại ai bảo ta sến cậu nhỉ. Chúa bảo phải yêu người. Gặp cái phải yêu ngay, huống hồ là ta đã từng tiếp xúc cụ. Cụ đáng kính, đáng mến. Cụ tốt lành, tận tâm, cần cù săn sóc con cháu, những đứa như chúng mình đây. Cụ như cha mẹ, cụ như thầy. Chắc hẳn, vừa qua, cậu cũng như tớ, chúng ta đều nhận ra cụ hết sức khiêm tốn, hạ mình. Và chúng mình nhất trí cảm động vì gương sáng của cụ. 
Vậy sao tớ lại than là bị chọc quê ? 
Cậu biết đấy! 
Hóa ra chúng mình nhầm. 
Cụ không sai, cụ chỉ nói không chính xác thôi. Cụ bảo thôi nín đi con, lệ đẫm vai rồi, không việc gì phải xót thương ta.
Hai đứa nặc nô này lúc trước toan đứng ra làm bia đỡ cho cụ hay ít ra cũng gõ cửa từng nhà, nài van em lạy các anh xin các anh đừng phát biểu nữa, để cho cụ yên, đoạn tớ dang hai cánh tay, sẵn sàng bảo vệ cụ, không cho đứa nào chạm vào ve áo cụ. Chúng mình bảo nhau thôi rước cụ về nhà nghỉ cho đỡ mệt.
Hoá ra chúng mình nhầm.
Cụ đâu có mệt! Cụ vẫn khỏe thây! Xem chừng cụ còn khỏe hơn cậu, hơn tớ, hai con nhái bén và bọ ngựa. Cụ làm việc bằng mấy cậu ấy chứ, ở đấy mà chả thương với xót.
Vô duyên quá, thật là vô duyên. Cậu và tớ mới đáng tội nghiệp. Đừng có mà bày trò hào phóng, bảo tội nghiệp cụ. Tội gì mà tội! Nghiệp gì mà nghiệp! Tội và Nghiệp là tiếng nhà Phật đấy, cậu có hiểu không? Để lúc nào xin cụ giảng cho. Xin đi! Cụ hay lắm, rất minh mẫn, tỉnh táo, thông suốt và ân cần giúp đỡ con cháu. Những gì không biết cứ đơn sơ hỏi, như tớ đấy, hỏi là trước sau, chẳng chóng thì muộn thế nào cũng được cụ ban lời hướng dẫn. Miễn là phải dốt thật (như tớ đấy!), cụ mí thương, hiểu chửa?
Hay là tớ với cậu lại cá nào? Mà thôi, để cu Hải ngồi mát ăn bát vàng a !
Có điều, cậu có giỏi thì tự đi mà hỏi nhá. Lần này không được xúi dại tớ nữa đâu đấy.
Tớ quê xệ lắm rồi!

Thứ Hai, 10 tháng 12, 2012

ĐẠI HẠ GIÁ

NHT.: Đây là một bài do bạn bè gửi cho qua email, mình đọc, có rơm rớm nước mắt và tui tủi, nên hỏi ai viết mà hay thế. Bạn bảo không biết.Vậy xin phép tác giả và nếu ai biết tên tác giả xin cho NHT biết để khỏi hồ đồ.Xin cám ơn.(NHT.: trieuthanhca@gmail.com)

 ĐẠI HẠ GIÁ
Thời buổi này còn cái gì không hạ giá nhỉ? Sách vở, quần áo, đồ điện tử v...v... hạ giá! Tôi cầm mảnh bằng đại học cạ cục mãi chưa tìm ra việc làm, cũng nhào ra vỉa hè bán sách đại hạ giá. Từ Victor Hugo, Leon Tolstoy, Tagore, Dostoievski... đến Khái Hưng, Ngô Tất Tố, Vũ Trọng Phụng... cả thảy đều bị hạ nằm la liệt. Lắm lúc ngồi chồm hổm nhìn xuống các tên tuổi từng vang bóng một thời, tôi thầm hỏi:
- Nên cười hay nên khóc, thưa chư liệt vị?
 Cách đây ít lâu, một ông lão hình dáng tiều tụy mang đến bán hai pho sách dày. Một cuốn là Hán Việt Từ Điển của Đào Duy Anh do Khai Trí tái bản. Cuốn kia là Petit Larousse Illustré in tại Paris năm 1973. Sách còn tinh tươm lắm, hẳn chủ nhân đã xài rất kỹ. Thấy giá rẻ, tôi mua. Loại ấn bản này đây, gặp loại khách biên biết, bán cũng được lời.
Ngoài bìa và một số trang ruột của mỗi cuốn, đều có ấn dấu son hình ellipse: Bibliothèque - Đô Bi - Professeur. À, té ra ông lão vốn từng là giáo chức. Thảo nào! Cất tiền vào ví rồi mà ông cứ dùng dằng nuối tiếc, ngoảnh lại nhìn những tài liệu - tài sản phải đứt ruột bán đi. Ngoái mãi mấy lần rồi ông mới dắt chiếc xe đạp cà tàng đạp về. Mắt ông đỏ hoe. Lòng tôi chợt se lại!
 Chiều 25 Tết. Ngồi cạnh các danh tác tôi vẫn lim dim, thấp thỏm, chồm hổm ra đấy. Qua đường không ai thấy, lá vàng rơi trên giấy. Sài Gòn chả có mưa bụi cho đủ khổ thơ Vũ Đình Liên. Nhưng bụi đường thì tha hồ, đủ khổ thứ dân lê lết vệ đường như tôi.
- Anh mua bánh bò, bánh tiêu?
Một chị hàng rong đến mời. Tôi lắc đầu. Bỗng chị sững người chăm chú nhìn vào hai bộ từ điển. Chị ngồi thụp xuống, đặt sề bánh bên cạnh, cầm hết cuốn này đến cuốn kia lật lật. Rồi chị hỏi giá cả hai. Ngần ngừ lúc lâu, chị nói:
- Anh có bán... trả góp không?
- Trời đất ơi! Người ta bán trả góp đủ thứ, chứ sách vở, sách đại hạ giá ai đời bán trả góp? Vả lại, tôi nào biết chị là ai, ở đâu?
- Tôi cần mua cả hai - chị nói tiếp - xin anh giữ, đừng bán cho người khác. Khi nào góp đủ, tôi sẽ lấy trọn. Anh thông cảm làm ơn giúp tôi.
Thấy lạ, tôi hỏi chuyện mới vỡ lẽ. Đô Bi chính là thầy cũ của chị hàng rong. Chị Tám (tên chị) bất ngờ thấy có dấu son quen, hiểu ra hoàn cảnh của thầy, bèn nảy ý chuộc lại cho người mình từng thọ ơn giáo dục. Song, bán bánh bò bánh tiêu nào được bao nhiêu, lại còn nuôi con nhỏ, không đủ tiền mua một lần nên chị xin trả góp.
Tôi cảm động quá, trao ngay hai bộ từ điển cho chị Tám:
- Chị hãy cầm lấy, kịp làm quà Tết cho thầy. Tôi cũng xin lại đúng số vốn mà thôi, chị à.
- Nhưng...
- Đừng ngại, chị trả góp dần sau này cũng được.
Chị lấy làm mừng rỡ, cuống quít trả tôi một ít tiền.
- Chao ôi, quý hóa quá! Cảm ơn... cảm ơn... anh nhá!
Mai lại, chị Tám trả góp tiếp. Chị kể :
- Thầy Bi thảm lắm... Gần Tết, cô lại ngã bệnh... Thầy nhận sách, mừng mừng tủi tủi tội ghê, anh à!... Thầy cũ trò xưa khóc, khóc mãi!
Tôi vụt muốn nhảy cỡn lên và thét to:
Hỡi ông Victor, ông Lev, ông Dostoievski... ơi! Ông Khái, ông Vũ, ông Ngô... ơi! Có những thứ không bao giờ hạ giá được! Có những người bình thường, vô danh tiểu tốt nhưng có những kiệt tác không hạ giá nổi, đó là ‘Tấm lòng’ .

Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2012

Thứ Bảy, 8 tháng 12, 2012

LỜI TỐ GIÁC CỦA Lm. JUAN CARLOS MARTOS


Chúa ơi đi theo Chúa con sẽ được những gì?
Xin Chúa thương đến những nạn nhân này và ôm ấp họ trong lòng nhân từ của Chúa. 

Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012

CHA QUẾ TRẢ LỜI DŨNG LOAN

NHT.:  Sau khi nhận được bài viết có tên : DÀN NHẠC CTM vừa đăng trên NHT'blog với hình thức thư điện tử, HT đã chuyển  bản chính cho cha An-rê Đỗ Xuân Quế và cha đã có ngay hồi âm cho tác giả. 

DÀN NHẠC CTM


DÀN NHẠC CTM
Kính thưa cha Đỗ Xuân Quế,
Trước hết, chúng con xin phép được được bày tỏ lòng biết ơn của chúng con đối với những đóng góp lớn lao của cha trong công tác Thánh Nhạc cũng như những hướng dẫn của cha đối với các ca đoàn trong công việc thờ phượng Chúa, đã giúp chúng con rất nhiều trong việc phụng thờ Chúa bằng lời ca tiếng hát.

Thứ Tư, 21 tháng 11, 2012

BÀN TAY MẸ



NHỮNG TÁC PHẨM 
TỪ HAI BÀN TAY 
CỦA MẸ TÔI

Khăn và mũ  cho cháu ngoại 
Áo cho con gái
Khăn cho con gái
Vớ cho con gái
Áo cho con gái

Áo cho cháu cố
Áo cho cháu cố

Bộ mũ vớ cho cháu cố


Tấm áo đang đan dở dang

NHÂN THÁNG CÁC LINH HỒN



          NHÂN THÁNG CÁC LINH HỒN
                           Bài : L.m. An-rê ĐỖ XUÂN QUẾ o.p.
Hằng năm có tháng Mười Một để cầu cho các linh hồn. Truyền thống lâu đời của người công giáo Việt Nam vẫn dành cho tháng này một sự trân trọng đặc biệt.

CA ĐOÀN và CHỨC NĂNG LIÊN HỆ


 CA ĐOÀN VÀ CHỨC NĂNG LIÊN HỆ
Bài này nói về ca đoàn và chức năng liên hệ như đề mục nêu trên.

CHA QUẾ CẢM TÁC


   
                                              Một ông già trọng tuổi
                                              Vẫn tha thiết một niềm
                                              Cố đọc kinh lần chuỗi.

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

MỘT CHÂN DUNG ĐÁNG QUÝ


CHÂN DUNG
MỘT TÂM HỒN 
LUÔN KẾT HỢP MẬT THIẾT
VỚI CHÚA VÀ MẸ MARIA




 
Tại tư gia của Ông, sáng thứ Hai, 19 tháng 11 năm 2012.
                                                                                                                      NHT.

Ở ĐÂU CÓ BÁC ÁI TỪ BI


 Ca trưởng xuội lơ!
LƯU MỪNG, BẠN TÔI
Lưu Mừng, tháng 4 năm 2012

1. Tôi có một người bạn tên là Lưu thị Mừng.
Chồng Mừng là nhạc sĩ Công Giáo, bút hiệu Tri Ân.

CHỨC NĂNG CỦA THÁNH NHẠC


Bài : L.M. An-rê ĐỖ XUÂN QUẾ o.p.


    Mấy năm gần đây, thánh nhạc hay được bàn tới trong các cuộc họp định kỳ của UBTNTQ.

Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

ÔNG NGUYỄN THÁI MINH

Cố Lm.Ns Nguyễn văn Vinh
NHT. Trong bài GIẢI TỎA MỘT NGỘ NHẬN của Lm. Anrê Đỗ Xuân Quế đăng trên trang web Nữ Vương Công Lý có một chi tiết cần phải xác minh vì nó khác với nội dung bài này khi được đăng ở nơi khác.

GIẢI TỎA MỘT NGỘ NHẬN


NHT. Bài này đã đăng trên trang web Nữ Vương Công Lý. Quý độc giả, ai không mở được  NVCL  mời đọc ở đây. Năn nỉ bà con đừng yêu cầu mình drag, rồi copy - paste, rồi save, rồi send,  rồi sẽ đi tới ...mệt gục ạ.Hi hi!

Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2012

BLOG CHỈ LÀ CÁI ĐINH


trên mạng người ta đặt nhiều định nghĩa  cho blog.
Nào blog là những dòng nhật ký.

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

ĐƠN PHƯƠNG KHUẤT NGÕ RỒI


1. Trưa hôm qua, cháu Trường Hận gọi điện :
Cô ơi, ba con là nhà thơ Đơn Phương mất rồi.

Lm.Ns NGUYỄN NHƯ, 10% VẪN VUI

Tình cờ trong thư điện tử của nhạc sĩ Công Giáo Trần Quốc Dũng gửi về gần đây, đọc đoạn cậu có nhắc đến cha Yêng, tức Linh mục Nhạc sĩ NGUYỄN NHƯ,

CÁC CA ĐOÀN PHỤNG VỤ


NHT. Sau một loạt đăng mấy bài có nội dung liên quan đến vấn đề dàn nhạc cho ca đoàn, việc sử dụng âm thanh của phần mềm, v.v. NHT'blog lại vừa hân hạnh nhận được bài nghiên cứu rất công phu sau đây từ Linh mục Anrê Đỗ Xuân Quế,OP.

Thứ Năm, 15 tháng 11, 2012

CÔNG THỨC MỚI

Bài : Nhạc sĩ  Antôn TIẾN LINH

Chị Hải Triều quí mến,
Gọi là công thức mới cho nôm na dễ hiểu. Dàn nhạc của cha Tiến Dũng ngày xưa vì thiếu Cello nên cha đã đưa cây Guitare điện để thay thế, thiếu Clarinetto và Oboe nên mới đưa sax alto và sax tenore thay thế, đôi khi đưa vào cả chiếc mõ chiếc sênh...