#Stats1 ul{margin:0;border:0;padding:0;height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -34px} #Stats1 li{margin:10px 0;border:0;padding:0 0 0 40px;list-style-type:none} #totalComments{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat} #totalCount{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -68px}

Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

MẶT NẠ TỪ BI


Tôi muốn người hãy tháo ngay chiếc mặt nạ xấu xí đáng xấu hổ ấy ra.
Khuôn mặt người trái soan, nước da người trắng, sống mũi người cao, đôi mắt người tròn to, đen nhánh, đôi môi người chỉ thốt lời thơ êm, người như thánh đẹp trong mắt mọi người.
 Tại sao người đeo mặt nạ ?
Có phải bây giờ thấy bạn bè nổi trội, hãnh tiến, người cũng đua đòi ?
Có phải bây giờ cần nhiều chi phí cho cuộc sống riêng nên người tìm cách kiếm chác ?
Có phải người mồ côi vất vả ?
Không, chẳng tại cái gì. Tôi nghi người bởi lòng tham mà ra.
Người bảo người từ bi từ thiện, người cứu giúp cô nhi quả phụ, vậy chứ ai cần ?
Người có một muốn hai, có hai muốn mười, bao giờ cho đủ ?
Người than van năn nỉ, người bòn mót, tích góp, rồi ngồi ngắm của.
Trước đó, người đeo mặt nạ vào.
Như thể nghệ sĩ chuẩn bị lên sâu khấu phải tô vẽ phấn son cho ra vẻ, nhân vật của người đóng vai nghèo khổ, bệnh tật, đói khát. Nếu không được xót thương, người sẽ gục chết.
Khán giả là đồng loại, ai nấy xót xa, một tấm lòng dủ thương chia người tấm áo.
Ngây thơ, quảng đại, họ đem cho người nào thuốc nào băng, nào bánh nào sữa.
Tất cả những gì gọi là chia sẻ chân thành ấy được người đáp lại bằng sự giả dối không ngờ, người che khuất mặt thật bằng tấm bìa vẽ miệng cười buồn bã, hai mắt cụp xuống tang thương. Người than còn thiếu, người quen của người còn thiếu, người cần giúp đỡ, ai có thương cứu giúp người cùng, giúp đâu cũng là giúp, xin giúp người.
Thực ra người đã có cơ ngơi to lớn, người đã có người hầu cơm bưng nước rót, người là con nhà giàu cơ mà.
Nhưng người tham đó thôi. Người muốn làm trượng phu cứu nhân độ thế, người muốn làm vị ban phát hào phóng lừng danh khiến mọi người kính nể cúi chào .
Phải, cái danh nó cám dỗ người rồi, cái tờ giấy xanh nó làm cho người đứng ngồi không yên, người phải tính toán, người phải ra đi kiếm tìm.
Người ơi, ai khiến người  ngược xuôi vất vả ?
Hãy nhìn lại và sống thật đi thôi, khoác áo từ bi mà lòng tham vô đáy hèn lắm ạ , người đời khinh cho.
Đừng đeo mặt nạ nữa, cái mặt nạ là một thứ cải trang dành cho nghệ sĩ trên sân khấu thôi, khi rời vai kịch, nghệ sĩ ấy sẽ sống thật chứ đâu có mãi là vua hay lính ? Thưa người, phải chăng người là kịch sĩ ? Không có đâu ! Kịch sĩ mà đóng dở thế a ? Nếu trung thực, người hãy để mặt mộc, mặt thật có mốc cũng chẳng bị ai cười, sống với mặt nạ nhếch nhác xanh đỏ nhìn tởm lợm lắm. Huống chi người, một thôn nữ thánh thiện đơn sơ, vì tham bòn mót, đeo chi cái mặt nạ giả bần cùng đi ăn xin ? Hoài lắm người. Ngừng thôi người, hỡi nhà từ thiện đáng thương !
HT



Không có nhận xét nào: