#Stats1 ul{margin:0;border:0;padding:0;height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -34px} #Stats1 li{margin:10px 0;border:0;padding:0 0 0 40px;list-style-type:none} #totalComments{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat} #totalCount{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -68px}

Chủ Nhật, 11 tháng 5, 2014

NHỚ CƠN MƯA PHÙN


NHỚ CƠN MƯA PHÙN
Hôm nay trời đổ mưa phùn
Từng hạt lấm tấm như hun mặt người
Cây đùa với gió lả lơi
Êm êm nghe tiếng ru hời Mẹ ru
Muôn hoa đua nở đầu mùa
Đỏ, vàng, xanh, trắng.... tha hồ nhả hương
Bay trong làn khói Thiên Đường
Rung lên nhịp điệu.... nhớ thương Mẹ hiền
Kẽo kẹt tiếng võng ngoài hiên
Quyện trong mưa phún liên miên những tình
Tình của Mẹ, tình hy sinh!...
Tình ơi!... cao quí vì mình hiến dâng
Chị Em, Cha Mẹ đã từng....
Rải trong trời đất... nhiễu gần giọt mưa!...
ThyThy
NY, May 09, 2014

 

BẾN BỜ SƯƠNG GIÓ
Đời có gì... mà Mẹ nhìn chăm chú
Tóc bạc màu vì trải đủ gió sương
Răng chẳng còn bởi nghiền nát đau thương
Chân khấp khểnh mang thêm buồn gậy chống

Nơi xa đó trong khung trời lồng lộng
Mẹ thấy gì giữa biển rộng mênh mông
Sóng cuộn nhau tỏa tình yêu mặn nồng
Hay bọt trắng như bạc lòng phơi trải

Mẹ thấy gì nơi núi rừng hoang dại
Bầy thú cuồng đang vội hại xé nhau
Hay cỏ cây đau đớn vì nát nhàu
Thương mầm sống giãi dầu trong nỗi chết

Mẹ thở dài trút đi sự hơn thiệt
Từng tuổi đời ngồi ngắm cảnh nát tan
Rồi mai đây Mẹ về cõi yên hàn
Thương cho người khóc than còn sót lại...

Quê Hương ơi!... Đất Việt sao khốn mãi...

ThyThy

Không có nhận xét nào: