Ở Mỹ, có một người phụ nữ bị gặp tai nạn giao thông, khi người ta đưa chị vào bệnh viện cấp cứu thì chị đã rơi vào tình trạng sống thực vật. Thế nhưng các bác sĩ cũng phát hiện chị đang mang thai được ba tháng. Các bác sĩ đã truyền thức ăn nuôi sống đứa trẻ trong khi mẹ của bé vẫn hôn mê…
Sau nửa năm thì cũng đến ngày đứa bé chào đời. Khó khăn lớn nhất ở đây là nếu các bác sĩ mổ để lấy đứa bé ra mà người mẹ lại tắt thở nửa chừng thì đứa bé cũng sẽ chết. Họ hội chẩn rất nhiều lần nhưng vẫn không tìm ra cách tốt hơn, cuối cùng họ quyết định vẫn mổ bắt bé ra.
Trước khi mổ, vị bác sĩ kề vào tai người mẹ thì thầm: "Hôm nay là ngày chúng tôi sẽ mổ để lấy đứa con của chị ra. Chị hãy cố gắng giữ hơi thở để con chị có thể chào đời nhé." Và rồi họ bắt tay vào việc…
Cuộc đại phẫu tiến hành thuận lợi, người mẹ vẫn duy trì được hơi thở, và đứa bé đã được cất tiếng khóc chào đời. Ngay sau khoảnh khắc tuyệt vời ấy, người mẹ cũng trút hơi thở cuối cùng để ra đi mãi mãi. Các bác sĩ nhìn chị ngậm ngùi. Họ biết rất rõ là chị đã cố gắng giữ hơi thở đến cùng cho đứa con bé bỏng của mình được sống.
Từ hai khóe mắt của chị ứa ra hai dòng lệ… Đó là dòng lệ của niềm hạnh phúc vì con mình chào đời nhưng cũng là dòng lệ xót xa tiếc nhớ khi biết rằng mình phải vĩnh viễn ra đi, không một lần có thể ẵm con trong vòng tay, không thể chăm sóc con, ngắm nhìn con lớn khôn nữa....
Từ tredeponline.com
(Trích Ephata 628)