#Stats1 ul{margin:0;border:0;padding:0;height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -34px} #Stats1 li{margin:10px 0;border:0;padding:0 0 0 40px;list-style-type:none} #totalComments{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat} #totalCount{height:32px;background:url(//goo.gl/ZHG881) no-repeat 0 -68px}

Thứ Tư, 1 tháng 10, 2014

QUÊN


Một buổi tối, tôi đi thăm người bạn từng bị vu cáo hãm hại. Lúc ăn cơm, anh nhận được một cú điện thoại, người đó muốn nói cho anh biết ai đã hãm hại anh.
Nhưng anh bạn tôi đã từ chối nghe. Nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, anh nói: “Biết rồi thì sao chứ? Cuộc sống có những chuyện không cần biết và có những thứ cần phải quên đi”.
Sự rộng lượng của anh khiến tôi rất cảm kích. Đời người không phải lúc nào cũng được như ý, muốn bản thân vui vẻ, đôi khi việc giảm áp lực cho chính mình là điều cần thiết và cách để giảm áp lực tốt nhất chính là học cách quên, bởi trong cuộc sống này có những thứ cần nhặt lên và bỏ xuống đúng lúc.

Có rất nhiều người thích câu thơ:
Xuân có hoa bách hợp, Thu có trăng.
Hạ có gió mát, đông có tuyết”.

Trong lòng không có việc gì phải phiền lo, ấy mới chính là mùa đẹp của nhân gian. Nhớ những cái cần nhớ, quên những cái nên quên, sống một cuộc sống cởi mở, trong lòng không vướng mắc thì cuộc sống này sẽ thật tươi đẹp. 

Giang Nhất Yến

Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

MÚA Ơ TRĂNG

Youtube  của Nguyen Trinh
ht. Cám ơn NT. đã thu trọn bài. Vậy là Trung Thu năm nay ở  Trà Ôn vui hơn nhiều nơi khác NT. ạ.

                                    

XEM PHIM THÁNH TÊRÊSA HÀI ĐỒNG GIÊSU

Thánh nữ TÊRÊSA HÀI ĐỒNG GIÊSU ( 1873-1897)
 ht. Đăng phim này để chúc mừng Bổn Mạng TÊRÊSA  Lưu Mừng và các Bạn-của-tôi.
 Chúc mừng ngày Lưu Mừng xuất viện.

                             

TIỂU SỬ
THÁNH TÊRÊSA HÀI ÐỒNG GIÊSU,
TIẾN SĨ HỘI THÁNH
(02.01.1873 - 30.09.1897)
 Thánh nữ Têrêsa tên chính là Maria Phanxico Teresa Martin, sinh ngày 02.01.1873 tại Alecon, Normandie, Pháp. Tên “Têrêsa Hài Ðồng Giêsu” là tên khấn Dòng. Chị cũng còn gọi là Têrêsa thành Lisieux vì chị tu ở Dòng Carmêlô thành Lisieux, nước Pháp. Têrêsa mồ côi mẹ từ khi tuổi chưa lên bốn, được thân phụ là ông Louis Martin săn sóc giáo dục chu đáo, Têrêxa đã được cha và các chị hướng dẫn trên đường làm tôi trung của Chúa và thánh nữ đã tiến triển một cách mau lẹ. Têrêxa được Rước lễ lần đầu và lãnh nhận Bí tích Thêm sức vào năm Ngài tròn 10 tuổi.
Thánh nhân đã lâm một trọng bệnh vào chính năm đó và đã được Ðức Mẹ cứu chữa một cách lạ lùng. Năm 1887, vào đêm sinh nhật, thánh nhân đã được ơn quay trở về với Chúa để càng lúc càng yêu mến Chúa nồng nàn.
Dù ở tuổi vị thành niên chưa được phép tu Dòng, Têrêsa đã được chính Ðức Giáo Hoàng ban cho đặc ân miễn tuổi để được vào Dòng Carmêlô. Năm 1887, ông Martin Guérin cùng với hai cô gái út là Cêcilia và Têrêsa ghi danh tham gia đoàn hành hương Pháp sang Rôma mừng lễ kỹ niệm 50 năm Linh Mục (1837 - 1887) của Ðức Giáo Hoàng Lêô XIII. Phái đoàn Giáo Phận Nantes trong đó có ông Guérin và hai cô gái út do Ðức Cha Hugonin dẫn đầu và Cha Chính Révérony tháp  tùng. Cêcilia 18 tuổi, Têrêsa 15 tuổi, là hai thành viên nhỏ nhất của giáo đoàn Pháp. Các giáo đoàn đều được Ðức Thánh Cha cho triều yết. Các thành viên được phép đến từng người quỳ gối hôn nhẫn và nhận phép lành của Ðức Thánh Cha, nhưng mọi người được yêu cầu là không nên trình thưa gì với Ngài vì Ðức Thánh Cha rất yếu mệt và thời giờ dành cho mỗ phái đoàn cũng rất giới hạn. Têrêsa ấp ủ trong lòng một nguyện vọng, là xin Ðức Thánh Cha đồng ý cho mình được vào Dòng Kín ngay ở tuổi 15 này, vì Têrêsa đã mấy lần xin vào tu dòng này đều bị từ chối vì lý do chưa đủ tuổi quy định. Nhân cơ hội đến nhận phép lành, Têrêsa đánh bạo xin  Ðức Thánh Cha ban cho ân huệ duy nhất ấy. Ðức Thánh Cha Lêô XIII bỡ ngỡ quay sang Cha Chính Révérony dò ý (lúc đó Ðức Cha Hugonin bận việc khác, nên Cha Chính Révesrony thay thế cầm đầu phái đoàn). Cha Chính trình bày vắn tắt sự việc. Ðức Thánh Cha bèn phán bảo Têrêsa: “Các đấng Bề Trên định sao, hãy vâng theo vậy”. Têrêsa vẫn van nài : “Cúi lạy Ðức Thánh Cha, nhân mừng lễ vàng linh mục của Ðức Thánh Cha hôm nay, con chỉ van xin Ðức Thánh Cha ban cho con một  ân huệ duy nhất là cho con được vào tu Dòng Kín Carmêlô ngay năm này”. Ðức Thánh Cha bèn đáp: “Nếu quả đó là điều Chúa muốn, Cha cho phép”.
Những năm cuối cùng của Têrêsa được đánh dấu với sự suy sụt được chịu đựng một cách kiên trì, không lời than thở. Sáng thứ Sáu Tuần Thánh năm 1896, Têrêsa bắt đầu ho ra máu. Căn bệnh lao phổi đã đi đến hồi nghiêm trọng. Têrêsa đã có liên lạc với một cơ sở truyền giáo của dòng Camêlô ở bên Đông Dương thuộc Pháp và đã được mời đi, nhưng vì bệnh tình, nên đã không đi được. Tháng 07.1897, Têrêsa được chuyển đến bệnh xá của tu viện, nơi người nữ tu trẻ trút hơi thở cuối cùng vào ngày 30.09.1897, ở tuổi 24. Trên giường bệnh, người ta nói rằng Têrêsa đã trối: "Con đã đạt đến mức mà không thể nào chịu đau khổ được nữa, bởi vì đau khổ đã trở nên quá ngọt ngào đối với con."
Têrêsa chỉ là một nữ tu hèn mọn quanh năm suốt tháng đóng khung trong bốn bức tường nhà tu kín cho đến khi lìa trần. Vậy mà 28 năm sau, năm 1925, Ngài đã được Ðức Giáo Hoàng Piô XI tôn phong lên bậc Hiển Thánh. Hai năm sau, cũng chính Ðức Piô XI tôn vinh Thánh Nữ làm Quan Thầy các Nhà Truyền Giáo và các Xứ Truyền Giáo.
Giáo Hội đã công nhận thành quả truyền giáo thật sự của một nữ tu kín chưa hề rảo bước bôn ba đi đây đó để rao giảng Tin Mừng khắp muôn dân như một nhà truyền giáo đích thực. Thánh nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu vốn chỉ là một thiếu nữ mọn hèn với một nếp sống vô cùng bình dị, chưa làm điều gì trổi vượt dưới mắt người đời. Song “đằng sau những việc nhỏ bé của con người thấp hèn ấy lại ẩn chứa một tình yêu cao cả”: Yêu mến Chúa, rồi từ Chúa yêu thương các nhà truyền giáo và các xứ truyền giáo. Ðích nhắm trong lời cầu nguyện của Thánh nữ Têrêsa là các nhà truyền giáo và các xứ truyền giáo. Những nhọc nhằn, đau đớn dù là nhỏ nhặt nhất từ tâm thần đến thể xác, Thánh nhân đều âm thầm chịu đựng tất cả, dâng lên Chúa mọi điều khốn khó để cầu cho hạt giống Phúc Âm do các nhà truyền giáo gieo vãi được đâm chồi nẩy lộc khắp thế giới. Làm việc truyền giáo trong bốn bức tường, truyền giáo bằng cầu nguyện, bằng những việc hy sinh hãm mình, Têrêsa gọi đó là “những bông hồng nhỏ” dâng lên Chúa Giêsu Hài Ðồng cho lương dân các xứ truyền giáo sớm nhận biết Chúa.
Ngày 19.10.1997, trong Thánh Lễ trọng cử hành tại công trường Thánh Phêrô ở Roma, trước sự tham dự của hàng trăm ngàn tín hữu từ khắp năm châu đổ về, Ðức Thánh Cha Gioan Phaolô II đã long trọng tôn vinh Thánh Nữ Têrêsa Hài Ðồng Giêsu là Tiến Sĩ Hội Thánh.
… “Thánh Têrêsa Hài Ðồng Giêsu là vị Thánh trẻ nhất được tôn vinh danh hiệu Tiến Sĩ Hội Thánh, song con đường thiêng liêng của Thánh nhân chứng tỏ sự trưởng thành sung mãn nhất nơi Ngài. Cảm nhận đức tin còn lưu lại trên bút tích của Thánh nhân quả thực sâu rộng khiến Ngài xứng đáng chen vai thích cánh cùng các bậc thầy lừng danh về tu đức của Giáo Hội Công Giáo.” như Thánh Tôma Aquinô, Thánh Augustinô, Thánh  Grêgôriô Cả và Thánh Phanxicô Salê.
Phụ lục Đường Thơ Ấu
Thánh Têrêsa được biết đến nhiều nhất bởi linh đạo "Đường Thơ ấu" của mình. Trong việc tìm kiếm sự thánh thiện, Têrêsa đã thấu hiểu rằng để đạt được đều ấy và bày tỏ tình yêu của mình đối với Chúa, thì không cần phải thực hiện những việc làm anh hùng hoặc "cao siêu". Têrêsa viết:
"Tình yêu chứng tỏ chính nó bởi việc làm, vì vậy làm sao con có thể chứng tỏ tình yêu của mình được? Con không thể làm những việc cao siêu được. Cách duy nhất để con chứng tỏ tình yêu của mình là bằng cách rắc hoa; những bông hoa này là tất cả những hy sinh bé nhỏ, mỗi cái nhìn, mỗi lời nói và thực hiện mọi việc làm bé nhỏ nhất với tình yêu."
Linh đạo "Đường Thơ ấu" này cũng xuất hiện trong con đường người nữ tu trẻ tiến đến đời sống thiêng liêng:
"Đôi lúc, khi con đọc các bài viết thiêng liêng, nơi mà sự hoàn hảo được cho thấy với một ngàn cản trở cũng như những ảo tưởng xung quanh nó, tâm trí bé nhỏ tội nghiệp của con trở nên mệt mỏi, con đóng cuốn sách, để lại đầu óc con như bị cắt ra làm đôi và trái tim con như bị co rút lại. Con mở Kinh Thánh ra. Và ngay lúc đó, tất cả đều trông thật là rực rỡ, một chữ duy nhất đã mở ra những chân trời vô tận cho linh hồn của con. Sự hoàn hảo trông thật là dễ dàng. Con thấy đó là đủ để nhận ra sự hi hữu của mình và vì như vậy, dâng trọn bản thân mình, như một đứa trẻ, vô cánh tay của Chúa nhân lành. Để lại cho những tâm hồn vĩ đại, những trí óc vị đại những cuốn sách to tát con không thể hiểu nổi, con vui mừng hớn về sự bé nhỏ của mình bởi vì "chỉ có trẻ nhỏ và những ai có đầu óc như vậy sẽ được nhận vào bữa tiệc thiên đàng."
Những đoạn văn ở trên cho thấy Têrêsa chứa nhiều tình cảm và cũng rất ngây thơ. Điều này được thể hiện rõ qua cách người nữ tu tiến đến sự cầu nguyện:
"Đối với con, cầu nguyện là sự dấy lên của trái tim; nó là một cái nhìn đơn sơ về Thiên đàng, nó là tiếng kêu của nhận diện và tình yêu, ôm ấp cả khổ cực lẫn niềm vui. Nói một cách khác, nó là một cái gì đó cao quý, siêu nhiên, mở rộng tâm hồn con ra và kết hợp nên một với Chúa... Con đã không có dũng cảm để tìm trong sách các lời kinh đẹp đẽ... Con giống như một đứa con nít chưa biết đọc, chỉ nói với Chúa tất cả những gì con muốn và Ngài sẽ hiểu thấu."

Nguồn Tổng hợp & Sưu tầm

MÓN QUÀ THÚ VỊ



Khi nhận món quà này từ tay Bạn, mình không nghĩ rằng mình thích nó vì mình vốn không thích hoa giả, chỉ thích hoa thật thôi. Bông hoa hồng này trông thật cứng :

Thế rồi, như đùa nghịch, mình cầm cành hoa xoay vòng một cái. Và liền xảy ra một sự ngạc nhiên thích thú, đó là đóa hoa này không bình thường. Tại sao nó lại có một "bản lề" ở đằng sau lưng ? Và tại sao có một đường cắt ngang bầu hoa ? :





Tức thì như khám phá ra một điều lạ, mình quay lại mặt bông hoa, nhấc khẽ phần trên, quả nhiên đó là nắp hoa. Mở nắm hoa ra thấy ngay ảnh Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu bằng bạc được đúc tinh vi từng nét nhỏ li ti, và được gắn ở bên trong nắp :

Phần bầu tròn phía dưới của bông hoa đựng một  tràng hạt màu vang chát, nhỏ bé, xinh xắn, dễ thương với Cây Thánh Giá cũng được đúc tinh vi tuyệt đẹp và ảnh Thánh Têrêsa in màu :

Nói tóm lại là mình muốn khoe món quà này lên blog là để có ý nói rằng mình rất thích món quà đặc biệt này.
Cám ơn Anh Đào, Bạn đã tặng mình một món quà thật bất ngờ cho mình mà chắc Bạn cũng chẳng ngờ  món quà này lại gây thú vị cho mình như vậy . Cám ơn Anh Đào. Ngày mai, nhân ngày Lễ Thánh Têrêsa, là Bổn Mạng cô em mình, mình sẽ tặng lại con dì món quà này để gọi là chia sẻ niềm vui và để  nó nhớ tên Thánh của nó là Têrêsa, một vị Thánh thời danh ai cũng yêu. Hơn thế nữa, để nó có tràng hạt mà ....lần.
ht.

HÃY CA TỤNG


HÃY CA TỤNG ĐẤNG HÓA CÔNG
MƯA SAO BĂNG TUYỆT ĐẸP
Âm nhạc tuyệt vời, video này là của một người Thụy Điển, ông là một người rất lạ lùng, giữa tháng tám đến tháng 10 năm 2012, tổng cộng ba lần để leo núi nổi tiếng nhất của Thụy Sĩ ElMatterhorn (cao4477,5 Feet) vì để thâu lại hình ảnh này, ông đã qua đêm ở độ cao 2700 mét, nhiệt độ  trừ 12 º C , nơi đó không có  ánh sáng đèn, chỉ còn lại vẻ đẹp bao la của bầu trời. Để thấy nét đẹp tuyệt vời của thiên nhiên trên đỉnh núi cao của Sweden:

MỜI XEM
http://player.vimeo.com/video/53018096



Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

CÂY ĐINH


Đôi khi, bạn có thể cảm thấy mình không được chú ý đến nhiều như mong muốn,
nhưng nếu bạn bỏ cuộc, bạn chẳng những không thay đổi được gì, mà còn tự xoá bỏ đi vai trò của mình.
Chúng ta sống đâu chỉ vì mình !
Tại một thành phố nọ, người ta xây dựng một hội trường rất cao, rất to, đến mức một người đứng từ xa cũng có thể dễ dàng nhìn thấy. Ai đến thăm cũng hết lời khen ngợi vẻ đẹp của hội trường này.
Phía trên nóc, một cây đinh nằm im lắng nghe. Nó nghe thấy mọi người khen ngợi đủ mọi thứ, về màu sơn, về kiến trúc tinh tế, về bức tường chắc chắn… Nhưng chẳng có một lời nào về cây đinh cả ! Chẳng ai biết có cây đinh ở đó, thế là nó nổi cáu.
“Với họ, mình đâu có là cái… đinh gì !” – Cái đinh lầu bầu – “Sẽ chẳng ai nhớ tới mình đâu, dù mình sẽ không còn ở đây nữa !”
Dứt lời, cây đinh tự nhổ mình ra khỏi chỗ đang đứng trên nóc nhà, buông rơi xuống vũng nước mưa bên dưới nền đất.
Tối hôm đó, không ngờ trời mưa rất to. Miếng ván lợp trên nóc nhà không có đinh giữ chắc, đã bị gió lốc cuốn đi, và thế là trần nhà bắt đầu bị dột. Nước mưa chảy vào hội trường, thấm ướt hết tường và cả những bức tranh đẹp treo trên tường. Trời mưa ngày một to, dần dần, các lớp vữa tường cũng bắt đầu bị thấm, thảm trải nền nhà cũng bị ố vì ướt sũng nước. Tất cả chỉ vì một cây đinh bé tẹo đã bỏ cuộc !
Thế còn đinh nhà ta thì sao ? Khi còn giữ miếng ván lợp trên nóc, nó không được mọi người để ý đến, nhưng nó vẫn là một cây đinh có ích. Đến khi rơi xuống vũng nước bây giờ đã thành bùn lệt xệt, nó vẫn không được ai để ý đến, mà tệ hơn, lại chẳng còn làm được việc gì nữa, hoàn toàn vô dụng, nó nằm đó, rỉ sét theo năm tháng...
Bạn biết đấy, mỗi người đều có vai trò của mình trong cuộc sống phong phú này, có những người ở vị trí nổi bật, có những người ở vị trí khiêm nhường… Đôi khi, bạn có thể cảm thấy mình không được chú ý đến nhiều như mong muốn, nhưng nếu bạn bỏ cuộc, bạn chẳng những không thay đổi được gì, mà còn tự xoá bỏ đi vai trò của mình. Chúng ta sống đâu chỉ vì mình !

SƯU TẦM
Voir la traduction

NGỘ HA !


THỬ ĐI THÌ BIẾT !
 Các cụ đang ngồi trước máy vi tính phải không? hãy thử xem nhé: 
 - Nhấc chân phải lên khỏi mặt đất và khua chân theo vòng tròn thuận kim đồng hồ.
 - Trong khi đó cụ dùng tay phải viết lên không khí chữ số 6. Kết quả là.....chân bạn sẽ tự nhiên quay ngược chiều lại!!! 
  Việc này xảy ra ngoài ý muốn. Đừng phí công vô ích mà chống lại, bộ não lập trình rồi !

 (sưu tầm)



Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

KITÔ HỮU THẬT


ht' đăng tặng Ngà 
  Theo bài đọc 1 hôm nay, thì tiên tri Ezéchiel cho biết, tiên tri thật thì ít, tiên tri giả thì quá nhiều. Họ làm nhiều người công chính, bỏ đàng công chính của Thiên Chúa đi theo tà thần đế quốc Babylon để kiếm danh lợi. Tiên tri Ezéchiel đã phải quyết liệt cảnh cáo họ :”Khi người công chính bỏ đàng công chính mà làm điều gian phi...thì nó phải chết”. Đồng thời ông cũng kêu gọi :”Kẻ bất luơng bỏ đàng bất lương, mà thi hành người công chính thì nó sẽ được sống”.
  Ngày xưa có nhiều tiên tri giả, ngày nay không còn tiên tri nữa thì lại có Kitô hữu giả. Họ mang danh là Kitô hữu nhưng cuộc sống thực tế của họ không còn là Kitô hữu nữa.  Có nhiều người cố gắng làm ra vẻ bề ngoài là Kitô hữu nhưng cuộc sống riêng tư của họ không còn là Kitô hữu chính danh nữa, vì họ không còn sống theo luật Chúa nữa. Có thể họ sẽ nói rất hay về đạo đức nhưng trong thực tế họ không sống đạo chút nào. Họ chỉ có cái vỏ bề ngoài là đạo nghĩa.
     Muốn trở thành người Kitô hữu chính danh thì cần có sự “Hối cải”, vì như triết gia Soren Kierkegaard, thì “không hề có tình trạng đã thành một Kitô hữu mà chỉ có trong tình trạng đang trở thành một Kitô hữu”.
(Trích Gợi ý bài giảng Lm. Đinh Lập  Liễm - 40 giây Lời Chúa)

CHÚA NHẬT 26 TN/A


BÀI ĐỌC 1 : Ed 18,25-28
Nếu kẻ gian ác từ bỏ điều dữ nó đã làm, thì nó sẽ cứu được mạng sống mình.
Bài trích sách ngôn sứ Ê-dê-ki-en.
25 Có lời Đức Chúa phán như sau : “Các ngươi nói : ‘Đường lối của Chúa Thượng không ngay thẳng.’ Vậy hỡi nhà Ít-ra-en, hãy nghe đây : Phải chăng đường lối của Ta không ngay thẳng hay đường lối của các ngươi mới không ngay thẳng ? 26 Khi người công chính từ bỏ lẽ công chính của mình và làm điều bất chính mà chết, thì chính vì điều bất chính nó đã làm mà nó phải chết. 27 Còn nếu kẻ gian ác từ bỏ điều dữ nó đã làm, mà thi hành điều chính trực công minh, thì nó sẽ cứu được mạng sống mình. 28 Nó đã thấy và từ bỏ mọi tội phản nghịch nó phạm, thì chắc chắn nó sẽ sống, nó không phải chết.”
BÀI ĐỌC 2 : Pl 2,1-5
Anh em hãy có những tâm tình như chính Đức Ki-tô Giê-su.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Phi-líp-phê.
1 Thưa anh em, nếu quả thật sự liên kết với Đức Ki-tô đem lại cho chúng ta một niềm an ủi, nếu tình bác ái khích lệ chúng ta, nếu chúng ta được hiệp thông trong Thần Khí, nếu chúng ta sống thân tình và biết cảm thương nhau, 2 thì xin anh em hãy làm cho niềm vui của tôi được trọn vẹn, là hãy có cùng một cảm nghĩ, cùng một lòng mến, cùng một tâm hồn, cùng một ý hướng như nhau. 3 Đừng làm chi vì ganh tị hay vì hư danh, nhưng hãy lấy lòng khiêm nhường mà coi người khác hơn mình. 4 Mỗi người đừng tìm lợi ích cho riêng mình, nhưng hãy tìm lợi ích cho người khác. 5 Giữa anh em với nhau, anh em hãy có những tâm tình như chính Đức Ki-tô Giê-su.
TIN MỪNG :  Mt 21,28-32
Nó hối hận, nên lại đi. Những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông.
 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
28 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng : “Các ông nghĩ sao ? Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất : ‘Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho.’ 29 Nó đáp : ‘Con không muốn !’ Nhưng sau đó, nó hối hận, nên lại đi. 30 Ông đến gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy. Nó đáp : ‘Thưa ngài, con đây !’ nhưng rồi lại không đi. 31 Trong hai người con đó, ai đã thi hành ý muốn của người cha ?” Họ trả lời : “Người thứ nhất.” Đức Giê-su nói với họ : “Tôi bảo thật các ông : những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông. 32 Vì ông Gio-an đã đến chỉ đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy ; còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin. Phần các ông, khi đã thấy vậy rồi, các ông vẫn không chịu hối hận mà tin ông ấy.”

ht' Mến chúc Quý Bạn tham dự Thánh lễ hôm nay thật sốt sắng.

Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

CHIẾC LÁ TÂM


- Có một chàng thanh niên kia buồn bã tìm đến một vị thiền sư hỏi rằng :
“Thưa sư phụ, có những lúc con tưởng chừng như cuộc sống và con người muốn nhận chìm con, vậy những lúc như thế con phải làm gì ạ ?”
- Vị thiền sư không nói gì, đi lấy 2 cái thùng, một thùng có nước và một thùng trống không, rồi người thả chiếc lá vào cái thùng không đó, đoạn người xách chiếc thùng đầy nước kia từ từ đổ vào cái thùng có chiếc lá. Chiếc lá bị nước đổ vào cuốn xoáy trong nước, nhiều lần cứ lặn hụp như thế, nhưng khi nước đã đổ vào đầy hết, thì chiếc lá vẫn lặng lẽ trôi ung dung trên mặt nước. Rồi người chỉ vào chiếc lá trong thùng nước và ôn tồn nói :
"Con thấy đấy, nếu con biết thả tâm của mình nhẹ nhàng như chiếc lá này, thì dù mọi thứ có chuyển biến nghiệt ngã đến đâu cũng không thể nào nhận chìm con được.”
Hóa thành một chiếc lá rơi
Sống mà được thế thảnh thơi, nhẹ nhàng…

Sưu Tầm
Voir la traduction

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2014

KINH CHIỀU


KINH CHIỀU
Con dâng Mẹ chuỗi Mân Côi
Hạt thương, hạt ghét, hạt vui, hạt mừng.
Sớm chiều con vẫn tiến dâng
Lời kinh, khúc hát... theo vần khổ đau,
Đôi khi mang những hạt sầu
Vương lên ánh mắt một mầu đỏ hoe
Cúi đầu mặc tưởng... lòng se!
Nhìn lên Thánh Giá, Mẹ kề Chúa Con
Hạt vui lại cất tiếng dòn
Lâng lâng trong nỗi thương còn vân vê,
Buồn thay hạt ghét ê chề
Quên đi nó lại mang về vẹn nguyên
Dù sao Mẹ cũng tinh tuyền
Con là trần thế chịu phiền... được sao!
Hạt mừng rỉnh rảng bước vào,
Vui, buồn, thương, ghét... Hạt nào trọn hơn...?
Cúi xin Mẹ, rộng ban ơn...!
ThyThy


Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

CHÚA LÀ ĐẤNG CỨU ĐỘ


CA NHẬP LỄ CHÚA NHẬT 25 TN/A

GIÀ SAO CHO SƯỚNG



ht. Một bạn già, với giọng nói chan hòa hạnh phúc, vừa báo tin cho mình biết bạn ấy mới đi đăng ký kết hôn và tổ chức lễ cưới rất chi là dễ thương, cô dâu ngây thơ và đơn sơ như thánh nữ Têrêsa Hài Đồng. Mình vui với niềm vui của bạn và muốn mượn bài viết này để tặng bạn ấy, một người bạn già ngây thơ và đơn sơ như thánh nữ Têrêsa Hài Đồng . Như vậy là bạn mình đến tuổi tưởng là già thế mà vẫn có bạn, thêm bạn, dẫu là bạn cũng già hơn kém .
Còn mình thì hôm nay cũng có niềm hạnh phúc được gặp gỡ, tâm sự chia sẻ với một nhóm bạn vui ơi là vui. Có chụp ảnh lúc cả bọn đang ngồi tám chuyện và lúc ăn trưa. Nói tóm lại là già mà có bạn thật vui, già mà không bạn vừa xui vừa buồn . Cám ơn bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, tác giả bài viết .

Già thì khổ, ai cũng biết. Sanh bệnh lão tử! Nhưng già vẫn có thể sướng. Muốn sống lâu thì phải già chớ sao! Già có cái đẹp của già. Trái chín cây bao giờ cũng ngon hơn trái giú ép. Cái sướng đầu tiên của già là biết mình… già, thấy mình già, như trái chín cây thấy mình đang chín trên cây. Nhiều người chối từ già, chối từ cái sự thật đó và tìm cách giấu cái già đi, như trái chín cây ửng đỏ, mềm mại, thơm tho mà ráng căng cứng, xanh lè thì coi hổng được.
Mỗi ngày nhìn vào gương, người già có thể phát hiện những vẻ đẹp bất ngờ như những nếp nhăn mới xòe trên khóe mắt, bên vành môi, những món tóc lén lút bạc chỗ này chỗ nọ, cứng đơ, xơ xác… mà không khỏi tức cười! Quan sát nhìn ngắm mình như vậy, ta mới hiểu hai chữ “xồng xộc” của Hồ Xuân Hương:
“Chơi xuân kẻo hết xuân đi.
Cái già xồng xộc nó thì theo sau!” .
 Có lẽ nữ sĩ lúc đó mới vào lứa tuổi 40! Thời ta bây giờ, 40 tuổi lại là tuổi đẹp nhất. Phải đợi đến 80 mới gọi là hơi già. Trong tương lai, khi người ta sống đến 160 tuổi thì 80 lại là tuổi đẹp nhất! Tuy vậy, thực tế, già thì khó mà sướng. Con người ta có cái khuynh hướng dễ thấy khổ hơn. Khổ dễ nhận ra còn sướng thì khó biết! Một người luôn thấy mình… sướng thì không khéo người ta nghi ngờ hắn có vấn đề… tâm thần! Nói chung, người già có ba nỗi khổ thường gặp nhất, nếu giải quyết được sẽ giúp họ sống “trăm năm hạnh phúc”:

* Một là thiếu bạn!
Nhìn qua nhìn lại, bạn cũ rơi rụng dần… Thiếu bạn, dễ hụt hẫng, cô đơn và dĩ nhiên… cô độc. Từ đó dễ thấy mình bị bỏ rơi, thấy không ai hiểu mình! Quay quắt, căng thẳng, tủi thân. Lúc nào cũng đang như:
 “Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt
Ta nằm dài nghe ngày tháng dần qua…!” 
(Thế Lữ).
 Người già chỉ sảng khoái khi được rôm rả với ai đó, nhất là những ai “cùng một lứa bên trời lận đận”… Gặp đựơc bạn tâm giao thì quả là một liều thuốc bổ mà không bác sĩ nào có thể biên toa cho họ mua được!
 Để giải quyết chuyện này, ở một số nước tiên tiến, người ta mở các phòng tư vấn, giới thiệu cho những người già cùng sở thích, cùng tánh khí, có dịp làm quen với nhau. Người già tự giới thiệu mình và nêu “tiêu chuẩn” người bạn mình muốn làm quen. Nhà tư vấn sẽ “matching” để tìm ra kết quả và làm… môi giới…Dĩ nhiên môi giới cho họ kết bạn. Còn sau này họ thấy tâm đầu ý hợp tiến tới hôn nhân (nếu còn độc thân) thì họ ráng chịu! Đó là chuyện riêng của họ. Ngày trước, Uy Viễn tướng công mà còn phải than:
 Tao ở nhà tao tao nhớ mi
Nhớ mi nên phải bước chân đi
Không đi mi bảo rằng không đến
Đến thì mi hỏi đến làm chi
Làm chi tao có làm chi đựơc
Làm được tao làm đã lắm khi…
 Nguyễn Công Trứ
 Rồi họ dạy người già học vi tính để có thể “chat”, “meo” với nhau chia sẻ tâm tình, giải tỏa stress… Thỉnh thoảng tổ chức cho các cụ họp mặt đâu đó để được trực tiếp gặp gỡ, trao đổi, dòm ngó, khen ngợi hoặc… chê bai lẫn nhau. Khen ngợi chê bai gì đều có lợi cho sức khỏe! Có dịp tương tác, có dịp cãi nhau là sướng rồi. Các tế bào não sẽ đựơc kích thích, được hoạt hóa, sẽ tiết ra nhiều kích thích tố. Tuyến thượng thận sẽ hăng lên, làm việc năng nổ, tạo ra cortisol và epinephrine làm cho máu huyết lưu thông, hơi thở trở nên sảng khoái, rồi tuyến sinh dục tạo ra DHEA (dehydroepiandosterone), một kích thích tố làm cho người ta trẻ lại, trẻ không ngờ!
 …Dĩ nhiên phải chọn một nơi có không khí trong lành. Hoa cỏ thiên nhiên. Thức ăn theo yêu cầu. Gợi nhớ những kỷ niệm xưa… Rồi dạy các cụ vẽ tranh, làm thơ, nắn tượng… Tổ chức triển lãm cho các cụ. Rồi trình diễn văn nghệ cây nhà lá vườn. Các cụ dư sức viết kịch bản và đạo diễn. Coi văn nghệ không sướng bằng làm … văn nghệ!

* Cái thiếu thứ hai là thiếu… ăn !
Thực vậy. Ăn không phải là tọng là nuốt là xực là ngấu nghiến …cho nhiều thức ăn! Ăn không phải là nhồi nhét cho đầy bao tử! Trong cuộc sống hằng ngày có nhiều thứ nuốt không trôi lắm! Chẳng hạn ăn trong nỗi sợ hãi, lo âu, bực tức; ăn trong nỗi chờ đợi, giận hờn thì nuốt sao trôi? Nuốt là một phản xạ đặc biệt của thực quản dưới sự điều khiển của hệ thần kinh. Một người trồng chuối ngược vẫn có thể nuốt được dễ dàng! Nhưng khi buồn lo thì phản xạ nuốt bị cắt đứt! Nhưng các cụ thiếu ăn, thiếu năng lựơng phần lớn là do sợ bệnh, kiêng khem quá đáng. Bác sĩ lại hay hù, làm cho họ sợ thêm! Nói chung, chuyện ăn uống nên nghe theo mệnh lệnh của… bao tử:
 Cư trần lạc đạo thả tùy duyên
Cơ tắc xan hề khốn tắc miên…”
(Ở đời vui đạo hãy tùy duyên
Đói đến thì ăn mệt ngủ liền…)
Trần Nhân Tông
 “Listen to your body”. Hãy lắng nghe sự mách bảo của cơ thể mình! Cơ thể nói… thèm ăn cái gì thì nó đang cần cái đó, thiếu cái đó! Nhưng nhớ ăn là chuyện của văn hóa ! Chuyện của ngàn năm, đâu phải một ngày một buổi. Món ăn gắn với kỷ niệm, gắn với thói quen, gắn với mùi vị từ thuở còn thơ! Người già có thể thích những món ăn…kỳ cục, không sao. Đừng ép! Miễn đủ bốn nhóm: bột, đạm, dầu, rau…Mắm nêm, mắm ruốc, mắm sặc, mắm bồ hóc, tương chao… đều tốt cả. Miễn đừng quá mặn, quá ngọt…là được. Cách ăn cũng vậy. Hãy để các cụ tự do tự tại đến mức có thể đựơc. Đừng ép ăn, đừng đút ăn, đừng làm “hư” các cụ! Cũng cần có sự hào hứng, sảng khoái, vui vẻ trong bữa ăn. Con cháu hiếu thảo phải biết … giành ăn với các cụ. Men tiêu hoá được tiết ra từ tâm hồn chớ không chỉ từ bao tử.

* Cái thiếu thứ ba là thiếu vận động ! 
Già thì hai chân trở nên nặng nề, như mọc dài ra, biểu không chịu nghe lời ta nữa! Các khớp cứng lại, sưng lên, xương thì mỏng, giòn, dễ vỡ, dễ gãy…! Ấy cũng bởi cả một thời trai trẻ đã “Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt…” (TCS)! Bác sĩ thường khuyên vận động mà không hướng dẫn kỹ dễ làm các cụ ráng quá sức chịu đựng, lâm bệnh thêm. Phải làm sao cho nhẹ nhàng mà hiệu quả, phù hợp với tuổi tác, với sức khỏe. Phải từ từ và đều đều. Ngày xưa người ta săn bắn, hái lượm, đánh cá, làm ruộng, làm rẫy… lao động suốt ngày. Bây giờ chỉ ngồi quanh quẩn trước TV!. Có một nguyên tắc “Use it or lose it!” . Cái gì không xài thì teo!Thời đại bây giờ người ta xài cái đầu nhiều quá, nên “đầu thì to mà đít thì teo”. Thật đáng tiếc!
Không cần đi đâu xa. Có thể tập trong nhà. Nếu nhà có cầu thang thì đi cầu thang ngày mươi bận rất tốt. Đi vòng vòng trong phòng cũng được. Đừng có ráng lập “thành tích” làm gì! Tập cho mình thôi.. Từ từ và đều đều… Đến lúc nào thấy ghiền, bỏ tập một buổi … chịu hổng nổi là được! Nguyên tắc chung là kết hợp hơi thở với vận động. Chậm rãi, nhịp nhàng. Lạy Phật cũng phải đúng… kỹ thuật để khỏi đau lưng, vẹo cột sống. Đúng kỹ thuật là giữ tư thế và kết hợp với hơi thở. Đó cũng chính là thiền, là yoga, dưỡng sinh… ! Vận động thể lực đúng cách thì già sẽ chậm lại. Giảm trầm cảm, buồn lo. Phấn chấn, tự tin. Dễ ăn, dễ ngủ…Tóm lại, giải quyết đựơc “ba cái lăng nhăng” đó thì có thể già mà… sướng vậy!

Đỗ Hồng Ngọc

BÀI LỄ CHÚA NHẬT 25 A


Bài đọc 1:  Is 55, 6-9
Tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi.
Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.
6 Hãy tìm Đức Chúa khi Người còn cho gặp,
kêu cầu Người lúc Người ở kề bên.
7 Kẻ gian ác, hãy bỏ đường lối mình đang theo,
người bất lương, hãy bỏ tư tưởng mình đang có
mà trở về với Đức Chúa – và Người sẽ xót thương –,
về với Thiên Chúa chúng ta, vì Người sẽ rộng lòng tha thứ.
8 Thật vậy, tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi,
và đường lối các ngươi không phải là đường lối của Ta
– sấm ngôn của Đức Chúa.
9 Trời cao hơn đất chừng nào
thì đường lối của Ta cũng cao hơn đường lối các ngươi,
và tư tưởng của Ta cũng cao hơn tư tưởng các ngươi chừng ấy.


Đáp caTv 144,2-3.8-9.17-18 (Đ. c.18a)
Đ. Chúa gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Người.
2 Ngày lại ngày, con xin chúc tụng Chúa
và ca ngợi Thánh Danh muôn thuở muôn đời.
3 Chúa thật cao cả, xứng muôn lời ca tụng.
Người cao cả khôn dò khôn thấu.
Đ. Chúa gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Người.
8 Chúa là Đấng từ bi nhân hậu,
Người chậm giận và giàu tình thương.
9 Chúa nhân ái đối với mọi người,
tỏ lòng nhân hậu với muôn loài Chúa đã dựng nên.
Đ. Chúa gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Người.
17 Chúa công minh trong mọi đường lối Chúa,
đầy yêu thương trong mọi việc Người làm.
18 Chúa gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Chúa,
mọi kẻ thành tâm cầu khẩn Người.
Đ. Chúa gần gũi tất cả những ai cầu khẩn Người.


Bài đọc 2 : Pl 1,20c-24.27a
Đối với tôi, sống là Đức Ki-tô.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Phi-líp-phê.
20c Thưa anh em, Đức Ki-tô sẽ tỏ bày quyền uy cao cả của Người nơi thân xác tôi, dù tôi sống hay tôi chết : 21 vì đối với tôi, sống là Đức Ki-tô, và chết là một mối lợi. 22 Nếu sống ở đời này mà công việc của tôi được sinh hoa kết quả, thì tôi không biết phải chọn đàng nào. 23 Vì tôi bị giằng co giữa hai đàng : ao ước của tôi là ra đi để được ở với Đức Ki-tô, điều này tốt hơn bội phần : 24 nhưng ở lại đời này thì cần thiết hơn, vì anh em.
27a Chỉ có một điều là anh em phải ăn ở làm sao cho xứng với Tin Mừng của Đức Ki-tô.

Tung hô Tin Mừng : x. Cv 16,14b
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Lạy Chúa, xin mở lòng chúng con, để chúng con lắng nghe lời của Con Chúa. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Mt 20,1-16a
Phải chăng vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức ?
 Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
1 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ nghe dụ ngôn này : “Nước Trời giống như chuyện chủ nhà kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. 2 Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. 3 Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. 4 Ông cũng bảo họ : ‘Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng.’ 5 Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. 6 Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ : ‘Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết ?’ 7 Họ đáp : ‘Vì không ai mướn chúng tôi.’ Ông bảo họ : ‘Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho !’ 8 Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý : ‘Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất.’ 9 Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. 10 Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. 11 Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn chủ nhà : 12 ‘Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt.’ 13 Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ : ‘Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao ? 14 Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. 15 Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao ? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức ?’ 16a Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót.”

Nguồn :  http://kinhthanhchomoinguoi.org/


ht. Mến chúc Bạn tham dự Thánh Lễ ngày mai thật sốt sắng.

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

LƯƠNG TÂM GIÁ BAO NHIÊU ?


Hà Tam là lái xe chở hàng hóa. Hôm nay, xe đang bon bon chạy trên đường bỗng nhiên "khực" một cái rồi dừng lại. Hỏng rồi! Hà Tam xuống xe đến bên vệ đường vác hai hòn đá to chặn bánh sau lại rồi chui vào gầm sửa xe. Khoảng hơn hai tiếng đồng hồ thì xong. Hà Tam lên xe nổ máy chuẩn bị đi tiếp.
Đúng lúc đó có một ông lão chăn bò bên cạnh đường chạy đến đập đập tay vào cửa xe, nói rất to: "Này anh lái xe, anh đánh rơi đồ kìa!". Ông lão vừa nói vừa chỉ chỉ về phía sau xe. Hà Tam đoán ông lão nhắc đến hai hòn đá chặn bánh sau xe mà mình vác ra lúc nãy. Hà Tam toét miệng cười, nói do vội đi nên quên mất. Nói vậy song anh ta vẫn cố ý nhấn ga cho xe chạy.
Ông lão vừa đuổi theo vừa quát to: "Anh làm người như thế à? Làm người phải có lương tâm chứ? Anh bỏ hai hòn đá to ở trên đường để cho người ta…"
Những lời trách cứ của ông lão chăn bò bị bỏ lại cùng đám bụi phía sau xe. Hà Tam cười thầm trong bụng: Lương tâm giá bao nhiêu tiền một cân?
Chạy hơn trăm cây số vào thành phố, đến trạm kiểm tra của cảnh sát, Hà Tam hết sờ túi này lại nắn túi nọ, tìm mãi không thấy giấy phép lái xe đâu. Hà Tam thừ người ra: Giấy phép lái xe rõ ràng là để trong chiếc ví da lúc nào cũng mang trong người, vậy sao lại tìm không thấy? Cẩn thận nhớ lại, Hà Tam mới chắc là chiếc ví da đã bị rơi khi mình chui vào gầm xe sửa chữa. Đành phải để xe lại trạm cảnh sát, Hà Tam vội vã vẫy taxi quay lại chỗ sửa xe.
Khi quay lại chỗ sửa xe ban sáng, Hà Tam tìm khắp nơi không thấy cái ví cũng không thấy ông lão chăn bò đâu. Hai hòn đá chặn bánh xe đã được ai đó khuân vào để bên vệ đường. Trên hòn đá thấy dán mảnh giấy có mấy chữ xiêu xiêu vẹo vẹo: "Muốn lấy lại giấy tờ thì phải vác hòn đá này lên trên đồi".
Ôi mẹ ơi! Hòn đá vừa to vừa nặng, ngọn đồi trước mặt lại vừa cao vừa dốc, vác hòn đá này liệu có bò lên được trên đó không? Hà Tam kêu to lên: "Đừng bắt ép người ta như thế! Cần bao nhiêu tiền cứ ra giá đi!".
Khi Hà Tam vác hòn đá đến chân đồi thì thấy một cái mũ lá có kẹp một tờ giấy viết mấy chữ: "Đừng nói đến tiền, xin mời lên đồi". Hà Tam tiếp tục đi, được một đoạn lại thấy cái mũ lá cũng có tờ giấy yêu cầu Hà Tam cứ vác đá lên đồi, các chuyện khác miễn bàn. Không còn cách nào khác, Hà Tam đành phải bê hòn đá vất vả từng bước bò lên.
Lên được đỉnh đồi thật không dễ gì. Vậy mà trên đó không thấy có người cũng không thấy giấy tờ lái xe, chỉ thấy có tờ giấy dán trên một thân cây yêu cầu Hà Tam vác hòn đá theo hướng chỉ dẫn đi xuống phía dưới.
Xuống được dưới chân đồi vẫn không thấy giấy tờ, ngoài một tờ giấy yêu cầu Hà Tam vác hòn đá đi ngược trở lên. Cứ như thế theo hướng chỉ dẫn trên các tờ giấy, Hà Tam vác hòn đá đi qua mấy quả đồi nhỏ, mệt tưởng chết, cuối cùng mới thấy cái ví da của mình đặt trên một nấm mồ đất trơ trọi.
Giấy tờ đủ cả, tiền bạc không thiếu một xu. Dưới cái ví tiền còn có một tờ giấy viết:
"Cái ví này là do tôi nhặt được, bây giờ nó đã trở về với chủ của nó. Anh có biết vì sao tôi lại bắt anh vác hòn đá đi một quãng đường xa đến trước nấm mồ này không? Đây là mộ của con trai tôi. Một đêm hai năm trước, nó đi xe máy về nhà, vấp phải hòn đá của một kẻ nào đó không có lương tâm bỏ ở trên đường, bị ngã mà chết. Tôi đưa anh đến tận mồ của con trai tôi là mong anh hiểu rõ một đạo lý:
" Lương tâm là vô giá, làm người có thể để mất cái gì thì mất nhưng nhất thiết không được để mất lương tâm".

Hòa Augustino

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

LỤC BÌNH


Lặng lẽ ngắm màu hoa tim tím
Ngân nga đôi đoạn khúc ca sim
Những mảnh tình nhân gian dồn trải
Những trăm năm người mải đi tìm

Chẳng là hoa hồng buốt gai kim
Chẳng là vô tư giống bìm bìm
Tôi chỉ muốn làm thân líu ríu
Dạt góc nào cũng được mà em !

Chỉ một lần người để mắt xem
Yêu màu tím và yêu hoa tím
Nhắm mắt lặng lờ trôi khờ dại
Đời đủ vui thầm mộng suốt đêm


Ngày mai trong nắng vàng gay gắt
Tím tôi rực rỡ với sương mai
Có cô thôn nữ đưa tay ngắt
Hoa quê hoa cỏ ngát bờ vai.

ht.17.9.2014

HỌ TỰ XÉT HỌ THÔI !


Trong cuốn sách mang tựa đề: “Người đó, chính là bạn”, cha Louis Evely đã kể một câu truyện sau đây:
Trong một vở kịch, nhà đạo diễn Jean Anouilb đã dàn dựng cảnh ngày phán xét chung theo như ông tưởng: Những kẻ lành đang đứng trước cửa vào thiên đàng, chật ních, chen lấn để vào, chắc chắn thế nào cũng có chỗ sẵn. Hồi hộp, sốt ruột… Nhưng, bỗng nhiên, người ta bắt đầu xì xầm với nhau: “Hình như Thiên Chúa cũng tha thứ cho mấy người đứng bên kia nữa”. Thế là họ lại phải một mẻ ngẩn người ra. Họ nhìn nhau, không thể hiểu được. Họ la ó, phản đối. Họ bất mãn… “Vậy thì cần gì phải hy sinh khó nhọc cả đời…”. “Tôi mà biết vậy thì tôi đã ăn chơi cho đã đời…”. Gan mật họ sôi lên. Họ bắt đầu kêu la trách móc Thiên Chúa và cũng chính lúc đó, họ bị đày xuống hỏa ngục.

Cha Louis Evely giải thích: ‘Giờ phán xét đã điểm: họ đã tự xét xử lấy họ, đã tự tách mình ra khỏi hạnh phúc của Chúa. Tình yêu đã biểu hiện cho họ, nhưng họ đã từ chối không nhận tình yêu: “Tôi từ chối không chấp nhận cái thứ thiên đàng mà người ta vào như chợ. Tôi phản đối Thiên Chúa đã tha cho hết mọi người. Tôi không thích Thiên Chúa yêu thương cách mù quáng như thế”. Vì họ không thích Tình Yêu nên họ không nhận ra được Tình Yêu. Chỉ có Tình Yêu mới làm những chuyện như thế. Với Chúa, chúng ta phải luôn sẵn sàng để đón nhận những chuyện bất ngờ như vậy”.

st.Niềm Vui Chia Sẻ

HOW TO GET TO MARS

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

HÃY SỐNG NHƯ MỘT BÔNG HOA !



HÃY SỐNG NHƯ MỘT BÔNG HOA !
Đời người như hoa nở,
kiếp hoa đôi khi thật giống kiếp người,
một số kiếp không được đo bằng thời gian mà bằng giá trị sống.
Mọi sự khởi đầu khi hạt giống được gieo trên đất. Dù muốn dù không, bạn cũng có mặt trên đời. Rồi như hạt giống ngày càng lún sâu, bám chặt đất như nền tảng, hấp thụ tinh hoa; con người cũng cắm sâu trong cội nguồn, trong một không gian và thời gian nhất định, tiếp thu văn hóa và truyền thống, lớn lên với tất cả những gì thân quen bao bọc, đất không là đất lạ, đời cũng không xa lạ với người.
Trong lòng đất hạt giống âm thầm mọc, từ tối tăm vươn ra ánh sáng, đẩy bao chướng ngại, bao gò bó chật hẹp để góp mặt với đời. Nó ngỡ ngàng khám phá ra thế giới chung quanh và bầu trời rộng lớn, thấy rõ tầm vóc bé nhỏ, yếu đuối và giới hạn của mình, nhưng vẫn tin tưởng vì có niềm hi vọng và sức sống bên trong, luôn luôn thôi thúc mình triển nở, cho tới ngày thành đạt khai hoa.
Cây trước lúc đơm hoa, còn chịu bao cắt tỉa đớn đau để nên hoàn thiện, nhận lãnh sự bổ sung của bao phân tro, nước tưới để vươn cao và đứng thẳng trong đời. Con người cũng vậy: nhờ giáo dục của gia đình, học đường và xã hội, cùng nỗ lực bản thân, bạn đã loại bỏ bao nết xấu, cắt tỉa bao cá tính gây phiền toái, chặt đi bao vướng bận thừa thãi, bao lo toan vụn vặt để sống thành toàn. Bạn cần cả những câu khen ngợi lẫn những lời phê bình chỉ trích đúng đắn để lớn lên, bạn cần gió lay để biết mình đang đứng vững và cố cắm sâu hơn trong đất sống, bạn cần ngày nắng để sống cứng cát và cũng cần đêm về để nghỉ ngơi lại sức. Bạn cần gia đình, bạn bè bên cạnh để nương tựa trong mưa gió cuộc đời. Vào một buổi sáng đẹp trời nào đó, bạn đã là một bông hoa.
Bông hoa sống rất tự nhiên, nó mở lòng đón nhận tất cả : sương mai, ánh nắng, gió xuân, mưa lũ, và cả đêm đen; không tham lam, không kiểu cách, không phàn nàn, không hãi sợ. Với tất cả vẻ đẹp duyên dáng, bông hoa biết mình hiện diện là hiện diện cho đời. Người ta dùng hoa làm ngôn ngữ trong niềm vui cũng như trong nỗi buồn, nói lên tâm hồn, ý nghĩ :
Hoa hồng biểu tượng cho tình yêu, hoa huệ tượng trưng cho sự khiết tịnh, hoa sim tím nhắc đến lòng chung thuỷ….Nếu bạn sống như một bông hoa, bạn thật có ý nghĩa đối với người khác, đem lại niềm vui, sự an ủi, nâng đỡ người khác. Bông hoa thấy mình giá trị vì đã làm cho đời có giá trị : dấu chỉ tình yêu, tình thân thiện, nét thẩm mỹ…. Bông hoa nào còn muốn gì hơn ?
Cùng tươi nở trong một khu vườn, mỗi bông hoa có một vẻ đẹp, một hương thơm, nên không so sánh mình với những bông hoa khác : hoa hồng không ganh tị với màu vàng rực rỡ của hoa cúc, hoa dạ lý không khoe mình ngát thơm hơn hương của hoa quỳnh. Chúng dễ chung sống với nhau vì chấp nhận đứng bên cạnh nhau, vì biết mình có thể bổ túc cho nhau để vườn hoa là vườn hoa muôn sắc. Vườn hoa càng lớn, càng nhiều loại hoa, thì như càng đẹp và càng nhiều khách muốn ngắm nhìn. Kìa những hội hoa xuân với muôn hồng nghìn tía, bạn muốn là bông hoa lẻ loi một mình hay thấy cần phải dấn thân trong ngày lễ hội chung ?
Bông hoa nở rộ thật vô tư, chẳng bao giờ kênh kiệu khất lần, hay hờn dỗi để mãi khép kín. Rồi khi đã tươi nở, hoa không quan tâm đến việc được nâng niu, nhìn ngắm hay không. Và nhỡ ra có bị bóp nát, hoa vẫn toả hương thơm trên tay người đã vò xé mình. Bông hoa như không biết đến giận dữ, trả thù, cho dù có bị thiệt thòi cũng vẫn hành động theo hướng tích cực. Bạn cũng vậy, tôi không biết có bao nhiêu khinh thường đã làm bạn tủi hổ, bao nhiêu bất công mà bạn đã âm thầm gánh chịu, có bao nhiêu nước mắt bạn đã đổ ra trong đau khổ, có bao oan ức đắng cay mà bạn đã phải cắn chặt môi… Nhưng tôi có thể biết được sự hiện diện và tấm lòng quảng đại của bạn khi cảm được hương thơm. Dù sao, những vấp ngã đã làm bạn thêm vững bước, những mất mát làm bạn thêm quý những gì đang có, những đau buồn làm bạn thêm trân trọng giữ gìn niềm vui dù nhỏ bé nhất, những thử thách rèn bạn thêm kiên nghị, những xúc phạm dạy bạn tập tha thứ, những thù ghét mời gọi bạn sống yêu thương. Chẳng có gì làm khó được bạn giữa một cuộc đời đang cần những con người chân chính như bạn, những bông hoa dám sống để toả hương thơm cho người.
Đời người như hoa nở, kiếp hoa đôi khi thật giống kiếp người, một số kiếp không được đo bằng thời gian mà bằng giá trị sống. Bông hoa kia dù biết sẽ "sớm nở tối tàn "vẫn cứ ngang nhiên tươi nở, trao tặng vẻ đẹp và hương thơm, được ngần nào thì hay ngần nấy, với tất cả khả năng và sức lực của mình. Bạn cũng vậy, hãy cống hiến cho đời tất cả những gì bạn có với tấm lòng yêu thương. Trên đất sống của mình, hãy cho những người chung quanh những điều tốt đẹp nhất. Cuộc sống sẽ dễ chịu biết bao khi có nhiều hoa đẹp tỏa hương thơm, khi có những người quyết sống như những bông hoa trong vườn hoa muôn sắc mầu của nhân loại, để trao ban cho thế giới những giá trị nhân bản huy hoàng.

Sưu tầm
Voir la traduction


Thứ Hai, 15 tháng 9, 2014

KẺ TÀ ĐẠO LÀ GÌ ?



 Đây là một câu chuyện thật và tác giả Rick Mathes
là một vị lãnh đạo nổi tiếng trong việc mục vụ ở nhà tù.
                      -----------------------------------
 Kẻ nào đồng hành với Thượng Đế sẽ luôn luôn đạt tới cùng đích của mình.
Nếu bạn có nhịp đập của con tim thì bạn có một mục đích.
Đạo Hồi là một tôn giáo gia tăng nhanh chóng nhất tính theo đầu người ở Hoa Kỳ,
nhất là trong các sắc dân thiểu số.
Tháng trước tôi đã tham dự khóa huấn luyện hàng năm có tính cách bắt buộc để giữ
đủ diều kiện về an ninh ở nhà tù.
Trong khóa huấn luyện này có phần trình bày của ba diễn giả đại diện cho Công Giáo
La Mã,Tin Lành và Hồi Giáo,mỗi người giải thích về niềm tin của họ.
Tôi đặc biệt quan tâm đến bài của người diễn giả Hồi Giáo.
Vị diễn giả này đã trình bày lôi cuốn về các căn bản của đạo Hồi và kết thúc với một
cuộn băng video.
 Sau các bài tham luận có thời giờ dành cho các câu hỏi và trả lời.
Khi đến lượt,tôi đã đặt câu hỏi cho vị diễn giả đạo Hồi :"Xin vui lòng,nếu tôi có sai
thì hãy sửa lại cho tôi,vì tôi hiểu rằng hầu hết các vị Giáo Chủ và chức sắc đạo Hồi
đều tuyên bố thánh chiến (jihad) chống lại các kẻ tà đạo (infidels) trên thế giới , và
bằng cách giết một kẻ tà đạo (đó là một lệnh truyền cho tất cả mọi người Hồi Giáo)
thì họ sẽ được bảo đảm một chỗ trên thiên đàng Nếu vậy ông có thể cho tôi biết định
nghĩa về một kẻ tà đạo không?
Không có ai bất đồng về câu hỏi của tôi và vị diễn giả kia đã trả lời không chút do dự
rằng đó là những kẻ 'không tin vào đạo Hồi ' (non-believers)
Tôi đáp lại "Vậy để chắc chắn xem tôi có hiểu đúng không nhé.Đó là tất cả các tín đồ
của đấng Allah đã được truyền lệnh  giết bất cứ ai không cùng niềm tin để họ có một
chỗ trên thiên đàng.Như thế có đúng không ạ ? "
Sự biểu cảm trên khuôn mặt của vị diễn giả Hồi giáo bỗng thay đổi,từ một kẻ có quyền
uy và lệnh lạc trở nên khuôn mặt của một cậu bé bị bắt gặp khi đang thò tay vào hủ kẹo.
Ông ta (giả) cừu non (khẽ khàng) đáp lại: " Vâng ".Tôi bèn nói :"Vậy thưa ông,tôi lấy
làm khó nghĩ quá khi tưởng tượng rằng nếu Giáo Hoàng cũng truyền lệnh các người
Công giáo đi giết các tín đồ Hồi giáo,hay Tiến Sĩ Stanley ban lệnh cho các người Tin
Lành cũng làm như vậy để bảo đảm được một chỗ trên thiên đàng thì sao?"
Vị đạo Hồi cứng miệng !
Tôi hỏi tiếp:"Tôi cũng có lấn cấn trong vấn đề làm bạn với ông vì rằng ông và các chức
sắc bạn ông lại đang bảo các tín đồ của ông giết tôi!Tôi hỏi ông,ông nên chọn đấng Allah
của ông,đấng ấy bảo ông giết tôi để có chỗ cho ông trên thiên đàng,hay nên chọn đức Giêsu
của tôi ,Ngài bảo tôi yêu ông vì (nhờ đó) tôi sẽ lên thiên đàng và Ngài còn muốn ông cũng được
lên nơi đó cùng với tôi ?"
Vị Hồi giáo cúi đầu xấu hổ và- có một khoảnh khắc yên ắng đến nổi nếu một chiếc kim rơi cũng
có thể nghe tiếng được.
Khỏi phải nói,các người tổ chức và tán trợ  buổi thảo huấn có tên 'Sự Dị Biệt' đã không vui vì
cách đối thoại của tôi với vị Hồi giáo đã làm phô bày sự thật về những niềm tin của đạo Hồi .
Trong vòng 20 năm nữa sẽ có đủ các phiếu của người đạo Hồi để bầu Tổng Thống.
Tôi nghĩ mọi người ở Hoa Kỳ phải nên đọc bài này,nhưng vì ACLU *nên không có cách nào để
việc này được phổ biến rộng rãi trừ phi mỗi chúng ta tiếp tay phát tán ra.
Đây là cơ hội của bạn để có thể giúp làm thay đổi tình thế.
st.